"Cuộc đời này dù ngắn nỗi nhớ quá dài"

Vì em quá khó hiểu

Vì em thích bóng tối
Anh đem giấu bầu trời
Thế mà em lại dỗi :
Anh lạnh lẽo mùa đông…

Vì em sợ gai đâm
Anh chẳng tặng hoa hồng
Em bảo mình buồn lắm
Thích một người vô tâm…

Vì em ghét đắng cay
Anh mang về bánh ngọt
Em bảo anh nịnh hót
Muốn làm em béo đây…

Vì em thích màu xanh
Anh bay lên bầu trời
Em bảo màu xanh lá
Anh một mình chơi vơi…

Vì em bảo thích anh
Anh đứng chờ ở đó
Em buồn không thích nữa
Bảo anh hãy tự do…

Huong Thao Flower

Tôi từng đọc một câu như thế này:
Đàn ông khó hiểu vì họ không nói ra những điều họ đang nghĩ
Phụ nữ khó hiểu vì họ không hiểu mình đang nghĩ gì.

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Twitter picture

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Twitter Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s

Trang web này sử dụng Akismet để lọc thư rác. Tìm hiểu cách xử lý bình luận của bạn.