Giá mà hôm ấy lúc chia tay
Giá mà hôm ấy lúc chia tay
Đã mỉm cười cho những lời sau cuối
Giá mà hôm ấy không níu lấy
Hai đứa nhẹ nhàng, cứ vậy mà buông xuôi.
Giá hôm ấy, sau một giấc ngủ vùi
Mình tỉnh dậy và chẳng còn khóc nữa
Mặc chiếc đầm hoa dịu dàng mở cửa
Đến gặp người, đi hết những yêu thương.
Giá mình biết hôm ấy là cuối đường
Sẽ không cần than trách hay hờn giận
Thì mình đã không buông lời tàn nhẫn
Để về sau, mãi vướng bận trong lòng.
Những ngày trẻ người ta thật cạn nông
Nghĩ rằng mình là nỗi đau duy nhất
Quên mất người yêu thương mình chân thật
Mãi sau này, day dứt … câu cảm ơn.
Huong Thao Flower
Khi chia tay, người ta hay oán trách về những nỗi đau nhưng lại quên rằng mình đã hạnh phúc bao nhiêu và nhận nhiều như thế nào trong ngần ấy tháng năm đó. Có khi nào bạn nghĩ mình sẽ quay lại ngày đó, và nói lời chia tay, theo một cách khác : )
Hẹn gặp người phía sau những tan vỡ
Hẹn gặp người ngày sau mùa hoa nở
Sau tháng ngày vụn vỡ những yêu thương
Hẹn gặp người phía sau những tan vỡ
Ngày tim mình chẳng còn khó thở nhắc về nhau.
Hẹn gặp người phía sau những nỗi đau
Khi đã lành những vết thương hiện tại
Hẹn gặp người phía sau những sợ hãi
Của những ngày không dám nghĩ đến chia ly.
Hẹn gặp người sau những ngày vô vị
Để thấy rằng nắng mưa cũng bình thường
Ta dễ dàng chấp nhận điều phi lý
Hẹn gặp người ngày đi hết yêu thương.
Huong Thao Flower

Tương lai của chúng ta có nhau không ?
“Tương lai của chúng ta có nhau không ?”
Đã vài lần em tự hỏi mình như thế
Chẳng dám hỏi anh, vì sợ mình kể lể
Nên em đem về, cất giữa những ngu ngơ.
Em muốn biết mình có tồn tại trong giấc mơ
Trong kế hoạch cuộc đời, anh đã vẽ
Nên đôi lần, vu vơ em thỏ thẻ:
Mình là gì trong câu chuyện ngày mai ?
Em không biết có phải mình khờ dại
Khi nghĩ rằng chỉ cần sống hôm nay
Có thể mai sẽ là ngày sau cuối
Nặng đầu gì mấy cái chuyện đúng sai.
Nhưng mà em lại chẳng muốn bạc đãi
Bạc tương lai, bạc giá trị của mình
Rồi một ngày, không say, em sẽ hỏi
Đến đoạn này,
thì mình hãy chia tay…
Huong Thao Flower
Mình chia tay không phải vì tan vỡ
Mình chia tay không phải vì tan vỡ
Mà yêu thương cũng phải đến trạm dừng
Anh đứng lại, em một mình bước xuống
Ngoảnh mặt lại, đã trở thành người dưng.
Mình chia tay không phải vì hờ hững
Mà cả hai đã suy nghĩ quá nhiều
Anh cứ nghĩ mình nên tự gánh chịu
Biết kể sao cho em những nỗi buồn.
Vì như thế, em nghĩ mình nên buông
Để chẳng ai nặng lòng, chẳng ai có lỗi
Mình chia tay đâu phải vì hờn dỗi
Chỉ là vì đến đấy … mình nên thôi …
Mình chia tay vì bây giờ cũng đủ
Đủ yêu thương, đủ ngày tháng đợi chờ
Đủ một mình ôm những nỗi lo sợ
Để mỗi người tự viết tiếp ước mơ.
Huong Thao Flower
#2125
#TwentyFiveTwentyOne
“Tận cùng của tan vỡ
Anh có biết là gì không?
Là ngày em vẫn trông rất xinh đẹp
Hẹn anh ở nơi phố quen, rồi chia tay… ”
– Han Sara – Will

Có vết thương ngộ lắm
Có những vết thương ngộ lắm người ơi
Tưởng đã lành, nhưng bên trong lở loét
Tưởng an yên, hình như vẫn chờ đợi
Tưởng xa vời vợi,
mà vẫn ở trong tim.
Có những vết thương vốn đã im lìm
Bỗng một ngày người mang kim đến vá
Giả vờ rằng mình chẳng hề xa lạ
Kệ nó đi mà,
mọi chuyện đã đi qua.
Rồi một ngày vết thương chẳng thiết tha
Ngủ một giấc an lành tự biến mất
Mặc cuộc đời bao nhiêu thứ sắp đặt
Lại mỉm cười, nhẹ nhàng mở cửa ra.
Huong Thao Flower
Bởi vốn dĩ – Nevertheless
Bởi vốn dĩ mưa không thể tự đến
Nếu như người chẳng góp nhặt mây trời
Bởi vốn dĩ em không cần phải đợi
Cầm ô chờ trong một chiều dở hơi.
Bởi vốn dĩ giấc mơ không có thật
Do yêu thương và tiềm thức kết thành
Mà cớ sao lòng cứ sợ đánh mất
Sợ vỡ tan, nên cất giấu để dành.
Bởi vốn dĩ hoa không cần phải nở
Lá đã xanh trong buổi sáng an lành
Mà cớ sao người cứ hay than thở
Muốn có hoa mà vất vả cho cành.
Bởi vốn dĩ em không cần phải nói
Vì yêu thương đâu thể kết thành lời
Mà chỉ vì người không thể tự hiểu
Giờ mệt rồi, tay đành phải buông lơi.
Huong Thao Flower
Tạm biệt mối tình đầu
Có đôi khi cô gái ấy cũng biết
Ở trong cậu, ai là mối tình đầu
Cậu vẫn nghĩ mình có thể che giấu
Những chân thành, bằng đôi mắt ấy sao ?
Năm tháng ấy họ đã ở bên nhau
Hai đứa trẻ từ lúc nào đã lớn
Và một ngày, sau những trò đùa giỡn
Cậu đã thấy cô ấy đẹp dường nào…
Rồi ngày ấy cậu chẳng biết làm sao
Cứ trốn chạy với rất nhiều cảm xúc
Nói với cô những lời thật cằn cộc
Để cô chờ lời thổ lộ rất lâu…
Có những điều mà cậu chẳng biết đâu
Tim cô ấy ngày xưa đã có cậu
Cô đã chờ những hôm trời giá rét
Luôn mỉm cười với cậu từ ban đầu.
Năm tháng ấy chàng trai không bản lĩnh
Cứ loay hoay những nỗi sợ vô hình
Có đôi lần ngập ngừng chân bước đến
Mà cuối cùng, vẫn chọn sự lặng thinh…
….
Đến một ngày cậu hiểu được chính mình
Chạy ngay đến, vài giây, nhưng đã muộn
Hai người bạn cuộc đời cậu quý nhất
Bên nhau rồi, nên cậu đành phải buông …
Thanh xuân ấy có những trận mưa tuôn
Cứ ào ào làm cho mình ướt đẫm
Nhưng một lần, cậu muốn quay lại lắm
Về ngỏ lời với người mình yêu thương.
Huong Thao FlowerTạm biệt mối tình đầu –
Tạm biệt mối tình đầu –
Reply 1988 –
Có khoảnh khắc được gọi là thời điểm
Để lỡ mất, cả đời phải đi tìm ….

Em biết chỉ mình em (Trà Long – Mắt Biếc)
Em biết chỉ mình em
Lạc lối giữa đại dương
Ôm mối tình khờ dại
Những niềm nhớ hoang đường.
Em biết anh không thương
Dù anh luôn ở cạnh
Em biết anh sẽ tránh
Khi em kể lòng mình.
Nhưng mà em đã vậy
Chưa bao giờ đinh ninh
Chưa bao giờ che đậy
Trong em, một mối tình.
Em biết chỉ mình em
Những nỗi niềm vô vị
Nhưng em muốn anh biết
Và rồi mình biệt ly.
Thà một lần nói ra
Để rồi tan biến mất
Còn hơn ôm một dạ
Rồi vẫn hoá hư không.
Huong Thao Flower
– Em biết chỉ mình em –
– Trà Long – Mắt biếc –
Lúc xem Mắt biếc, mình không buồn vì Ngạn, không buồn vì Hà Lan, nhưng mình đã khóc khi cô gái này bị từ chối – Trà Long.
Đây là nhân vật mình thích nhất trong phim. Một cô gái đã đi hết những yêu thương bằng sự nỗ lực nhất của mình, rồi nói ra lòng mình dù biết sẽ bị từ chối, và cũng dễ dàng chấp nhận cho người ra đi ở một nơi khác tốt hơn.
Yêu một người không tin vào mãi mãi
Yêu một người không tin vào mãi mãi
Khi mọi thứ chỉ vừa mới bắt đầu
Em nói hoài: chúng ta sẽ không hợp
Sau này rồi, chỉ có những nỗi đau.
Em không biết vũ trụ thế nào đâu
Ngôi sao băng hôm nào sẽ rơi xuống
Mặt trời ngày mai – cũng có thể đến muộn
Khi cả đêm dài thao thức nhớ về ai.
Anh cũng biết không gì là mãi mãi
Như mặt trời đâu thể cứ mọc hoài
Nhưng em ơi mình sống cho hiện tại
Bình minh rồi vẫn sẽ đến ngày mai.
Ngày hôm qua mưa chỉ rơi vài hạt
Em đừng nghĩ như thế đã nhạt nhoà
Nếu ngày mai trời mưa dầm nắng gắt
Vẫn là ngày tươi đẹp của thanh xuân.
Huong Thao Flower

Thất tịch chia ly
Năm nào trời mưa ngâu
Thất tịch cũng u buồn
Bắc chiếc cầu Ô Thước
Cho chúng mình gặp nhau.
Chẳng biết nói từ đâu
Khi nỗi niềm quá lớn
Những câu chuyện dang dở
Trở về lại buồn đau.
…
Năm nay trời mưa ngâu
Em nói lời từ biệt
Gửi lại người tha thiết
Thanh xuân mấy mùa đâu …
Em đã nghĩ tình yêu
Mọi điều đều có thể
Nhưng giờ em không thể
Bước tiếp ngày tịch liêu.
Năm sau trời mưa ngâu
Đừng đến nơi hẹn nữa
Đừng nhớ lời đã hứa
Hạnh phúc với người sau …
Năm sau trời mưa ngâu
Em sẽ ngắm bầu trời
Nhưng lòng không chờ đợi
Và cũng chẳng buồn đau.
Và sau này mưa ngâu
Thất tịch không buồn nữa
Em sẽ luôn nguyện cầu
Người hạnh phúc bình yên.
Trên đời này nhân duyên
Vốn không thể cưỡng cầu …
Huong Thao Flower
(Thơ về thất tịch)
Thà chọn một kết thúc buồn,
còn hơn một nỗi buồn không bao giờ kết thúc
Giữa Sài Gòn mà cứ ngỡ yêu xa
Muốn đến tặng em một bông hoa
Khi Sài Gòn đang chuyển mình vào hạ
Phải lỗi hẹn, xin em đừng buồn nhé
Tấm lòng tôi vẫn như thế, thật mà.
Tôi với em dưới cùng một bầu trời
Không thể gặp nói những điều thiết tha
Ngày nhớ thương chỉ có thể chờ đợi
Giữa Sài Gòn mà cứ ngỡ yêu xa …
Cùng một bầu trời, mà vẫn phải yêu xa …
Huong Thao Flower

Có bài toán bây giờ tôi phải giải
Có bài toán bây giờ tôi phải giải
Mà chẳng ai cho gợi ý một lần
Một bài toán làm tôi hoá điên dại
Tôi sợ mình sẽ chọn đáp án sai.
Một bài toán không thể dùng kinh nghiệm
Những công thức tôi đã học trong đời
Câu trả lời sẽ như quả ngọt lịm
Hay cuối cùng chúng mình phải lặng im.
Có bài toán phải đánh đổi trái tim
Có hạnh phúc giờ tôi phải đi tìm
Chỉ sợ rằng một phương trình vô nghiệm
Tôi dốc lòng cố sức chỉ vậy thôi.
Có bài toán bây giờ tôi phải giải
Hay tôi mang theo cả cuộc đời ….
Huong Thao Flower

Nếu trái tim tôi là một cái tủ
Nếu trái tim tôi là một cái tủ
Tôi sẽ gọn gàng, xếp bạn vào một ngăn
Khi mở cửa, là nơi đón ánh nắng
Nơi ấm áp có yêu thương chan hoà.
Nhưng mà tôi cũng hay băn khoăn
Sợ bạn rơi ra và vụn vỡ
Vì đôi lần tôi hay sơ ý
Mở cửa tim mình quá ngu ngơ.
Nhưng mà tôi cũng hay băn khoăn
Sợ ai ngang qua nhìn thấy bạn
Sợ ai vô tình họ sẽ muốn
Đem về tủ họ, giấu như vàng.
Thế nên tôi muốn giấu bình an
Ở một ngăn nhỏ để thầm thì
Ở một ngóc ngách chẳng ai thấy
Mỗi khi mở ra thấy thần kì.
Và khi cuộc đời nhiều khinh khi
Tôi lại tủi thân trốn vào tủ
Có bạn ở đó, thế là đủ
Để trái tim lành, lại bước ra.
…
Nếu trái tim tôi là một chiếc tủ
Tôi có chiếc lá và mặt trời
Tôi yêu đời hơn vì có bạn
Một ngăn tủ nhỏ chỉ có những bình an.
Nếu trái tim bạn là một chiếc tủ
Hãy cho tôi vào, hứa sẽ ngoan.
Huong Thao Flower
Có mối tình nào hai đứa đều đã thương
Có mối tình nào hai đứa đều đã thương
Mà vẫn nghĩ mình đơn phương trong người đó
Nghĩ thật nhiều họ càng thêm do dự
Nghĩ mỗi mình là đứa chẳng được thương.
Một bài hát có đôi chút khác thường
Một nốt cao một nốt quá trầm lặng
Một chút thôi, một chút không đồng điệu
Có gì đâu mà thấy thật hoang đường.
Có mối tình nào hai đứa đều đã thương
Mà tự mình khép đi những cánh cửa
Sợ người kia không phải là một nửa
Cứ như vậy trả lại hết yêu thương.
Huong Thao Flower

Những ngày phong toả
Mấy hôm nay nhạt quá
Bạn ở nhà làm gì
Mình đi tắm biển nhé
Cho đời bớt nhạt đi.
Mấy hôm nay đường vắng
Bạn có dừng đèn đỏ
Để tâm hồn theo gió
Thổi về một ai kia.
Mấy hôm nay phong toả
Bạn có ngoan ở nhà
Nghỉ ngơi một chút nhé
Mấy bữa cực quá mà.
Mấy hôm nay sống chậm
Ngắm bầu trời xa xa
Bỗng thấy mình thương lắm
Những thứ thật âm thầm
Mấy hôm nay xa cách
Đừng chờ một ai kia
Đừng đem ra thấm thía
Những chuyện cũ, qua rồi.
Huong Thao Flower

Tôi có lời hẹn phải đi chơi – Mùa lỗi hẹn
Tôi có lời hẹn ở Hà Giang
Tóc rối mây bay thả ngút ngàn
Núi rừng chênh vênh tôi ngồi đó
Thả hồn vào giữa mùa thu tan.
Tôi có lời hẹn với Phú Yên
Nằm giữa cỏ xanh thấy hoa vàng
Ngồi nghe sóng xô Gành Đá Dĩa
Đội nón rộng vành giữa nắng nghiêng.
Tôi có lời hẹn Nam Cát Tiên
Mấy đứa đạp xe vài cây số
Giữa cánh rừng xanh đầy bóng đổ
Cuộc đời có lúc thật an nhiên.
Tôi có lời hẹn thành phố hoa
Đà Lạt vi vu với núi đồi
Đi hết thanh xuân không mệt mỏi
Về lại đổ đèo Mimosa.
Huong Thao Flower
Mùa của những cuộc lỗi hẹn – mùa hè năm COVID thứ 2
Nếu em có một đám mây

Nếu em có một đám mây
Em ngồi trên đó ngày ngày theo anh
Anh sẽ không biết không rằng
Em là cái bóng trong lành của anh.
Nếu em có đám cây xanh
Em sẽ đứng dưới lắc cành lung lay
Anh sẽ không biết không hay
Có một quả ngọt trong tay em này.
Huong Thao Flower
Hôm nay Sài Gòn ốm
Hôm nay Sài Gòn ốm
Chẳng còn nghe tiếng ồn
Chẳng còn nghe tiếng hát
Vắng bóng người hoàng hôn.
Phố Nguyễn Huệ giăng rào
Hồ con rùa giăng dây
Phú Mỹ Hưng hoang vắng
Tắt đèn cả Phố Tây.
Sài Gòn hôm nay ốm
Tôi thấy bớt yêu đời
Chẳng dám nhìn thế giới
Đang điên đảo cuồng quay.
Vì tiếng Sài Gòn gọi
Bạn tôi phải lên đường
Những tâm hồn tuổi trẻ
Nay hoá những con tàu.
Ừ thì cuộc sống mà
Cũng có lúc buồn đau
Lúc khó khăn mệt mỏi
Để mình thấy thương nhau.
Sài Gòn đầy lo lắng
Nhưng mà cứ yên tâm
Mọi người đồng lòng lắm
Nhà nhà đều quyết tâm.
Sài Gòn hôm nay sốt
Nhiệt độ đo mỗi ngày
Vaccin và uống thuốc
Dăm ba bữa khỏi ngay.
Sài Gòn đừng ốm nữa
Mau tỉnh dậy vươn vai
Bước qua nỗi sợ hãi
Một lần nữa tung bay.
Hôm nay Sài Gòn ốm
Nợ một vòng tay ôm…
(Mai mốt trả nghen !!)
Huong Thao Flower
Hôm nay Sài Gòn ốm –

Hai lá phiếu
Ta có những lá phiếu
Phải quyết định bây giờ
Chọn một người am hiểu
Dẫn dắt đường tương lai. .
Nhưng cũng có lá phiếu
Ta giữ mãi trong đời
Tần ngần không dám chọn
Dừng lại hay bước đi.
Ta có những lá phiếu
Chẳng có ý nghĩa chi
Khi mình ta đồng ý
Còn người ấy lơ đi.
Ngày tháng trôi qua ấy
Hiểu mình chẳng là gì
Năm mươi phần trăm đấy
Có ý nghĩa gì đâu.
Và ta hiểu cuộc đời
Rất nhiều cuộc bầu cử
Có khi ta phải thử
Rồi tự mình bước qua.
Ta học cách buông ra
Khi đời không như ý
Ta học không thất vọng
Học cách chẳng trông mong.
..
Em không giữ lá phiếu
Quyết định cho cuộc tình
Vì mình em không đủ
Bước qua ngày tịch liêu.
Em chỉ giữ lá phiếu
Quyết định cho chính mình
Vì em rất kiên định
Thương người chẳng đinh ninh.
Huong Thao Flower

Vô tình – Anh vô tình thật đó
Em vô tình thấy nhớ
Em vô tình ngẩn ngơ
Hoa vô tình rụng cánh
Anh vô tình thờ ơ.
Chiều vô tình làm nắng
Ngày anh đến mỉm cười
Em vô tình lạc lối
Ở giữa chiều mưa giăng.
Lá vô tình màu xanh
Hoa hồng sao màu đỏ ?
Em vô tình đã tỏ
Những nỗi niềm với anh.
Trời vô tình lộng gió
Anh vô tình chẳng nghe
Em vô tình lặng lẽ
Về núp giữa trưa hè.
Những ngày của tuổi trẻ
Đôi khi rất vô tình
Đôi khi bất thình lình
Đôi khi phải lặng thinh …
Huong Thao Flower

Sóng bắt đầu từ gió
Sóng bắt đầu từ gió
Hay là từ biển khơi
Bởi vì biển vời vợi
Sóng mới xô vào bờ
Thương bắt đầu từ nhớ
Hay từ niềm cảm thông
Em cũng không biết nữa
Sóng cứ xô vào lòng.
Nếu không có biển lớn
Sẽ không có sóng trào
Gió điên đầu cứ thổi
Rồi một mình hư hao.
Em chẳng muốn làm gió
Xô mãi sóng vào bờ
Em muốn làm hơi thở
Cho biển lặng xôn xao…
Huong Thao Flower

Điều em muốn nói với anh là …

Điều em muốn nói với anh là …
Tình cảm em đó, thế nhưng mà …
Điều em buồn mãi, cũng bởi vì …
Ngày hôm qua đó chỉ mới vừa …
Chuyện cũng khó nói, thế thôi thì …
Là như vậy đó, tự hiểu ha …
Huong Thao Flower
-Rồi anh hiểu chưa –
Tôi và hoa cúc dại
Ngày ấy, tôi và hoa cúc dại
Hứa sẽ cố gắng trong cuộc đời
Những thứ nhỏ bé đầy sợ hãi
Chẳng được bỏ cuộc trước chông gai.
Tôi và cúc dại cứ nhạt nhoà
Âm thầm lặng lẽ rồi nở hoa
Chẳng ai để tâm hay biết đến
Chẳng được bó lại, tặng người ta.
Không biết cúc dại có thấy buồn
Vì người hờ hững, bỏ mình ra
Loài cây dại vươn lên từ sức sống
Có chút hoang vu, chút ngông cuồng.
Tôi và cúc dại vẫn lặng thinh
Gieo vào trong đất những hạt mầm
Rồi mai nở hoa, tự thơm ngát
Cây dại mà, có cần ai để tâm.
Huong Thao Flower
những loài cây dại –
hoa cúc dại & hương thảo –

Tháng tư vào mùa hạ
Tháng tư vào mùa hạ
Thèm một lá bạc hà
Thèm một cốc trà đá
Thèm một lần thiết tha …
Cánh chò chò bay mãi
Chẳng đậu bên hiên nhà
Ngày tháng tư lộng gió
Muốn chò chò đi xa.
Tôi yêu người mùa hạ
Muốn giữ đến mùa đông
Mà sợ ngày thu vắng
Người cũng đã thay lòng.
Chẳng biết nên im lặng
Hay nói dối vài dòng
Ngày tháng tư dài rộng
Nói gì cũng không xong.
Ngày hạ nắng đổ lửa
Tôi chờ cơn mưa rào
Tôi chờ ngày người đến
Nói rằng người xôn xao …
Huong Thao Flower
– Tháng tư vào mùa hạ –

Sao em cứ không tin
Sao em cứ không tin
Khi người ta bảo thích
Sẽ luôn có cổ tích
Giữa cuộc sống muôn màu.
Em ơi đừng đa nghi
Cứ yêu như lần cuối
Khi nào duyên phận hết
Thì mình sẽ ra đi.
Em không dám ước ao
Về một chàng hoàng tử
Khi em là công chúa
Quý như tấm lụa đào.
Em ơi cứ nói ra
Có gì đâu mà ngại
Hay em tính giữ mãi
Đến khi kỷ băng hà ?
Em ơi nói thật thà
Sẽ chạm đến người ta
Nếu mà người không chịu
Khó quá, mình bỏ qua !
Huong Thao Flower
– Sao em cứ không tin –
– Những cô gái của tôi –
Anh à anh ơi
Niềm vui nhỏ – của em là
Mỗi ngày được gọi: anh à anh ơi
Chẳng muốn điều chi xa vời
Mỗi ngày em gọi: anh ơi anh à.
Huong Thao Flower

#
Em biết mình hoang tưởng
Nghĩ mình cũng được thương
Mà đời đâu dễ vậy
Người ta – một bức tường.
Huong Thao Flower

#
Tự dưng hôm ấy lại cười
Để giờ tôi phải gửi lời nhớ thương
#
Cám ơn đã chọn ơ hờ
Để cho tôi viết đầy thơ cho người.
Huong Thao Flower
Nếu như sương có thể tan vào núi
“Nếu như sương có thể tan vào núi”
Thì núi xanh giờ cũng phải bạc đầu
Giống như biển bạc từng con sóng lớn
Và bầu trời bạc vì những đám mây.
Nếu như gió có thể thôi ngừng thổi
Em sẽ không thương anh đến dường này
Nếu như mưa không làm từ nước mắt
Đất khô cằn không mọc những rừng cây.
Nếu như giờ không chứa nhiều phút giây
Ngày không dài và thênh thang như thế
Nếu như em tự biết mình không thể
Đã không gieo vào đất những hạt mầm.
Nếu như đường không xa hàng vạn dặm
Không biết rằng ai đang rất chân thành
Nếu như em không tan vào nỗi nhớ
Không biết rằng mình đã rất thương anh …
Huong Thao Flower
Nếu như sương có thể tan vào núi –

Em giấu cho riêng em thôi
Như cánh hoa giữa bầu trời quang đãng
Em một mình giấu cho riêng em thôi
Em nhặt về ép hoa trong trang sách
Sợ ai biết – rằng em đã bồi hồi.
Em xếp lòng trong những chiếc phong thư
Chẳng dán tem, người ta không cho gửi
Trả lại em chất đầy trong nỗi nhớ
Em giấu mình trong những nỗi tương tư.
Chiều gặp anh nói cười trong ánh nắng
Em thấy mình bỗng nhiên hoá ngu ngơ
Đối với anh, em chỉ như người bạn
Em giấu mình trong những nỗi hoang mang…
Như cánh hoa giữa bầu trời quang đãng
Em mỉm cười trong khoảnh khắc hư vô
Đối với anh em sẽ là ẩn số
Vì những điều em giấu riêng em thôi.
Huong Thao Flower
– Em giấu cho riêng em thôi –
Tặng một người bạn

Người ơi tôi lười
Người ơi tôi lười
Tôi lười sống giữa dòng đời chật chội
Mà người ta đặt thật nhiều trông mong
Những quy tắc khuôn khổ thế này nọ
Mấy ai nghe tôi – những tiếng lòng.
Tôi lười sống trong một ngày trống rỗng
Lười cô đơn – lười cả giận hờn
Cô gái nhỏ băng qua con sóng lớn
Đến được đây cũng đã rất phi thường.
Người ơi tôi lười
Tôi lười nói cả nỗi niềm yêu thương
Để đầy đó trong lòng cho chất chứa
Để khi lười tôi có chiếc gối dựa
Người phải tự nhìn thấy được nghe chưa ?
Tôi lười hát mỗi khi trời mưa
Lười mang ô cả những khi trời nắng
Lười nói chuyện ở trong những quán vắng
Lười nguyện cầu khi mình thả hoa đăng.
Tôi lười nói mỗi khi người im lặng
Lười quên người trong khoảng trời xa xăm
Tôi muốn hoá thân mình thành cây nấm
Mọc giữa rừng, chẳng một ai để tâm.
Huong Thao Flower

Hoa gạo tháng ba
Tháng ba về anh vẫn nhớ mùa đông
Cái rét đi qua sao em chưa trở lại
Có điều gì làm em còn e ngại
Em chưa về, cây gạo chẳng nở hoa.
Anh vẫn chờ em giữa tháng ba
Như mưa đầu chờ những cơn gió lớn
Như mùa xuân vẫn còn xanh mơn mởn
Chờ em về cùng cây gạo nở hoa.
Tháng ba về chùm hoa gạo đỏ hây
Giống như em đôi má hồng ửng nắng
Giống như tôi xôn xao những khoảng lặng
Em đã về mang theo những mùa say …
Huong Thao Flower

Nhưng mà em đã thương anh
NHƯNG rượu vang lúc nào cũng đắng ngắt
MÀ anh bảo vị ngọt ở sau cùng
EM bảo vang có màu của nước mắt
ĐÃ vài lần dại dột muốn mình say
THƯƠNG một người giống như rượu vang trắng
ANH hờ hững nên chẳng lúc nào hay.
Huong Thao Flower

Tặng em một chiếc Compa
Tặng em một chiếc compa
Để em đứng lại xoay vòng quanh tôi
Nào ngờ em vẽ lòng vòng
Cho tôi lạc lối ngàn vòng mê cung.
Tặng em một chiếc dây thun
Để em buộc lại tôi cùng với em
Nào ngờ em đâu có thèm
Buộc mình tôi lại, rồi đem đi đày.
Tặng em một chiếc thước dây
Cho em đong đếm tình này đậm sâu
Nào ngờ em ngốc thế đâu
Đem dây đo đạc mấy câu chuyện buồn.
Tặng em cục tẩy hình vuông
Để em xoá mất nỗi buồn hôm qua
Nào ngờ em tẩy quá đà
Tẩy luôn kí ức, thế là quên tôi .
..
Huong Thao Flower

Bánh bèo
Thưa anh em có bánh bèo
Ở trong thế giới cheo veo lạc bầy
Nương nhờ vạn vật luôn xoay
Nên hay lạc lối loay hoay giữa đời.
Nói chi cũng chỉ nửa lời
Còn nửa lời nữa-
ở nơi quên rồi…
Vui cười hờn giận ôi thôi
Nên người ta thả lạc trôi giữa trời.
Đưa tay níu áo giữ người
Mà sao níu được một thời cheo veo.
Thưa anh em có bánh bèo
Thương em một chút vòng vèo được không ?
Huong Thao Flower

Lười – Mặc người có nhớ tôi không
Mặc người có nhớ tôi không
Tôi đây chẳng dám trông mong với người
Tôi đây vốn dĩ hơi lười
Lười ăn lười thở lại lười nhớ thương
Mặc người có nhớ tôi không
Tôi đây nức nở ở trong nỗi buồn
Buồn mà chẳng thể nào buông
Mới buông một chút, lại buồn gấp đôi.
Huong Thao Flower
– Lười – Mặc người có nhớ tôi không –

Cám ơn em vì đã là con gái
Cám ơn em vì đã là con gái
Cho ngày dài có thêm nhiều mộng mơ
Cho tình ca vô vàn những nỗi nhớ
Và cuộc đời có thêm những vần thơ.
Cám ơn em vì đã là phái đẹp
Sáng lấp lánh cả vũ trụ thiên hà
Làm mặt trăng xoay vòng quanh trái đất
Và mặt trời cũng chẳng muốn rời xa.
Cám ơn em vì đã là một nửa
Của thế giới đầy rẫy những hiểm nguy
Cám ơn em mang nhiều điều vô lí
Cho một nửa còn lại phải nghĩ suy.
(Mà những điều vô lí vốn dĩ rất dễ thương)
Huong Thao Flower
Người ta bảo: khi bạn ở cạnh một cô gái đẹp thì bạn sẽ trở nên đẹp hơn mỗi ngày.
Thế nên bài thơ này sẽ dành để cảm ơn những cô gái đẹp luôn ở quanh tôi, làm cuộc sống và tâm hồn của tôi mỗi ngày lại thêm đẹp hơn. ♥️♥️
Chúc mừng Quốc tế phụ nữ 8/3

Ngu ngơ giữa đời (chùm thơ ngắn)
Trời vừa se se lạnh
Hai má đỏ hồng hồng
Đồ ăn vừa kịp nóng
Dọn mền đi ngủ đông.
———————————-
Anh biết tại sao lá có màu xanh ?
Đó là do chất diệp lục tạo thành
Nói vậy thôi chứ em không chắc nữa
Chỉ biết là mình rất rất yêu anh.
———————————-
Ngưng lại một lúc
Yêu mình một chút
Vì thanh xuân sẽ chẳng kéo dài
Giận hờn một ít
Làm điều mình thích
Thật vui.
Bao nhiêu năm đó đã thương một người
Bao nhiêu năm đó có cho mình lười …
Yêu thương ?
———————————-
Em đã gửi gì qua đôi mắt ấy
Khiến anh về ngồi ngẩn ngồi ngơ
Để sáng mai dậy vẫn thẩn thờ
Em gửi gì vậy, hả nàng thơ ?
———————————
Một chút giận vu vơ
Trái tim chẳng tan vỡ
Một chút giận ơ hờ
Cuộc tình thêm mộng mơ
Thêm một ngày thẩn thờ
Bỗng thấy mình ngu ngơ
Bỗng thấy mình khờ khờ
Còn cuộc đời bơ bơ.
———————————
Những lời anh muốn nói
Em đã nghe hết rồi
Giờ em đi ăn tối
Nên mình tạm biệt thôi. : )
Hương Thảo Flower

Những điều nhỏ xíu
Em như hạt cát nhỏ
Nằm giữa biển trời to
Anh như trời lộng gió
Em đành phải co ro.
Em như một giọt nước
Dưới lòng Đại Tây Dương
Anh đi thuyền chẳng thấy
Tiếng em gọi hoang đường.
Em như một chiếc lá
Trên cành hơi mong manh
Anh đi qua hờ hững
Em lay động chẳng thành.
Em như một trang giấy
Anh đặt để trên bàn
Rồi rơi vào quên lãng
Sau vài phút vài giây.
Em như một đám mây
Tính làm anh ướt đẫm
Lần này anh lại thấy
Vội vã chạy mất đây …
Anh là người quy tắc
Em là một nàng thơ
Vì em cứ lửng lơ
Nên anh phải hững hờ.
Huong Thao Flower
Những điều nhỏ xíu
Chờ anh đến hoa cũng tàn (chùm thơ ngắn)
Chờ anh chờ đến mây tan
Trời đang đổ nắng bỗng oà cơn mưa
Chờ anh chờ đến hoa tàn
Gió mùa ngừng thổi, lá vàng rụng rơi.
——–
Có đôi lúc cảm thấy mình ngu ngốc
Nói những điều người khác chẳng quan tâm
Có đôi khi sợ mình không tinh tế
Sẽ trở thành nỗi phiền của ai kia
Huong Thao Flower

Mùa lỗi hẹn
Lỗi hẹn với người lần nữa thôi
Lại sợ trăm năm khó hẹn hò
Lại sợ tâm tư cùng lời ngỏ
Lại phải để dành – hoá hư không.
Một mùa lỗi hẹn tôi lòng vòng
Chiều buồn nghe bài hát cũ xưa
Bỗng thấy tim mình muốn chờ nữa
Hoá những nốt nhạc thành vần thơ.
…
Mình đã hẹn gặp nhau mùa hoa nở
Mà cuối cùng vẫn bỏ lỡ đi qua…
Huong Thao Flower
Viết cho mùa xuân năm COVID thứ 2, mùa của những cuộc lỡ hẹn
Và cho The Veston concert

Anh quá già còn em lại quá lo
Trên đời này có hàng vạn lí do
Khiến chúng ta không thể bắt đầu điều gì đó
Như anh và em cũng như vậy
Một đứa quá già một đứa lại quá lo.
Anh đã qua nhiều mối tình trắc trở
Chưa hiểu rằng người mình muốn là ai
Chưa hiểu mình có cần một ai đó
Hay đời này sẽ bay lượn tự do.
Em bé nhỏ với những nỗi âu lo
Mới vắt vai một mảnh tình buồn cũ
Chưa được yêu đã thấy lòng vụn vỡ
Sợ bắt đầu mọi thứ thành tàn tro.
Ừ thì em cũng thích anh lắm đó
Ai cũng biết điều đó mà phải không
Nhưng em biết bản thân mình rất thiếu
Em im lặng và chẳng dám trông mong.
Còn anh thấy con bé này khó hiểu
Cứ im im chẳng biết nó nghĩ gì
Anh thì già để chờ điều thú vị
Mãi như vậy không thể bắt đầu yêu.
Cuộc đời này có hàng vạn lí do
Khiến nhân duyên không thể nào se kết
Chưa bắt đầu đã nhẹ nhàng chấm hết
Anh quá già còn em lại quá lo.
Huong Thao Flower

Viết tặng 2 đứa bạn thân mà mình đã rất mong có thể đến được với nhau.
Thôi thì hẹn một ngày dài sau nữa
Nếu có duyên thì ta hãy trở về
Mình mỉm cười còn trái tim mở cửa
Anh hết già và em đã hết lo.