"Cuộc đời này dù ngắn nỗi nhớ quá dài"

Uncategorized

Giá mà một lần nói hết ra

Giá mà một lần nói hết ra
Những điều tâm tư mình suy nghĩ
Chẳng sợ người lớn sẽ la mắng
Chúng mày trẻ con, có biết gì.

Giá mà một lần nói hết ra
Mình có quan điểm và cách sống
Là người rất đáng để hi vọng
Chẳng việc gì phải giống số đông.

Giá mà mình có một khoảng trống
Để thôi lặn hụp giữa mênh mông
Để mình hát lên tiếng trong trẻo
Tâm hồn được chiều chuộng yêu thương.

Giá mà những thứ hoang đường
Không được xem như là lẽ phải
Thế thì mình chẳng cần ngần ngại
Mà cất cánh bay thật phi thường.

Huong Thao Flower


Bài thơ Đôi mắt

15409437_10154719160092226_2062804605_o-2

Em vượt qua đoạn đường gian khó cùng mẹ
Khóc oe oe- má hồng hồng -trong ánh sáng phòng sanh
Em nhìn đời lần đầu bằng màu áo thiên thanh cô hộ sinh ấy

Chào em vào thế giới hòa bình,
nước mắt mẹ hạnh phúc trào dâng.

Lúc em đói em thương em nhớ mẹ
Không nói được chỉ biết ấm ức và oe oe
Thức giấc nửa đêm mẹ đau lòng vì em khóc
Mắt mẹ thâm quầng cho em giấc ngủ no say.

Em lớn lên học được những điều hay
Tri thức cùng em bay lên tầm cao mới
Bạn kính cận phân kỳ ngỏ lời mời em làm tri kỷ
Thân thiết chẳng rời hai đứa đi khắp mọi nơi.

Rồi một ngày trái tim chẳng nghe lời
Nghe xao xuyến ban đầu một nỗi nhớ
Những buổi hẹn hò mộng mơ trao hẹn ước
Ánh mắt nhung huyền thao thức tuổi thanh xuân.

Nhưng cuộc đời có phải luôn là màu xanh
Người ta phụ, phũ phàng bỏ đi mất
Con đường quá dài những chông gai lừa lọc
Ai cũng gồng mình kiếm kế sinh nhai.
Vất vả mỗi ngày không biết đến ngày mai
Cửa sổ tâm hồn đục dần vì sương gió
Có một người tốt thay cho em lăng kính mới
Thật tuyệt vời khi được nhìn rõ người mình yêu thương.

Em trở thành người đáng kính và đáng tin
Tuổi xế chiều về trong tình yêu của con cháu
Những dấu chân chim hằn sâu những kỉ niệm
Khi mắt nhắm dần em nhìn kí ức bằng trái tim…

Huong Thao Flower

“Đôi mắt dịu dàng nồng ấm ngày nào đã xa xăm
Anh vẫn dịu dàng nhìn ngắm mà cứ ngỡ trăm năm”

Đôi mắt giống như một người bạn của mình, đi suốt những ngày tháng đau buồn hay vui vẻ, cho mình nhìn thấy những gam màu của cuộc sống tươi đẹp hay gửi những lời nói tâm tư không dùng lời. Vậy nên hãy yêu quý đôi mắt của bạn thật nhiều

Có một điều mà khi post bài thơ này lên các diễn đàn y khoa tác giả không hề ghi. Đó là cảm hứng bài thơ không chỉ đến từ chuyên khoa mắt, mà còn đến từ 1 nam ca sĩ khi anh ra đi đã để lại một nỗi buồn lớn trong lòng tác giả – Wanbi Tuấn Anh. Bài hát Đôi mắt và câu chuyện về cuộc đời anh đã cho mình thêm những động lực để viết bài thơ này.