Có những người chẳng đủ nợ đủ duyên
Có những người chẳng đủ nợ đủ duyên
Đến với nhau chẳng kịp thời kịp lúc
Đi vẩn vơ tháng năm dài mỏi mệt
Bỏ qua rồi cơ hội ở bên nhau.
Có một kẻ đã phải đợi rất lâu
Chờ người chuyện trò cả đêm thâu
Chờ tâm hồn trái tim mình khắc khoải
Lại lướt qua nhau giữa cuộc sống muôn màu.
Có một người có thể quên rất mau
Câu chuyện đẹp như giấy nhàu cũ nát
Còn người kia trái tim đau xào xạc
Quặn thắt lòng ôm kí ức đã qua.
Và vài người đi tìm nợ tìm duyên
Tìm cho đủ thắt tơ lòng hạnh phúc
Rồi oan ức vì tơ hồng không chặt
Tự vùi mình vào nỗi sợ triền miên.
Rồi những người chẳng đủ nợ đủ duyên
Day dứt hỏi mình yêu thương chưa đủ ?
Hóa dại khờ ôm theo hình bóng cũ
Đủ tháng ngày mà nỗi nhớ chẳng phai…
Huong Thao Flower
“Bài thơ có những người chẳng đủ nợ đủ duyên”
“Cuộn mình trong nỗi nhớ
Cho đến bao giờ mình mới quên được nhau…”
Và tôi biết rằng bi kịch của tình yêu không phải là những người không đủ yêu thương nên không đến được với nhau, mà là những người đủ yêu thương nhưng vẫn không đến được với nhau.
Buồn…
16/04/2017 lúc 7:31 sáng
Bây giờ hết buồn chưa ?
Xin lỗi vì giờ mình mới đọc được bình luận
09/03/2020 lúc 5:59 chiều
Đọc bài thơ em, người bác sĩ
Có đôi mắt tuyệt vời xinh đẹp
Và một tâm hồn sâu lắng
Đôi mắt đẹp để khám mắt cho người
Một tâm hồn sâu lắng để quặn thắt với yêu đầu
Nhưng đừng cuộn mình trong nỗi nhớ
Vì cứ vui cứ yêu, là sẽ được yêu!
24/04/2018 lúc 7:20 chiều
Ơ … Xin lỗi vì bây giờ em mới thấy được comment này. Xin cám ơn thật nhiều ạ
09/03/2020 lúc 5:57 chiều